Phát hiện trên được đăng tải trên tờ The Nature ngày 1/2. Theo đó, các chất được sử dụng để tạo nên các xác ướp Ai Cập là sản phẩm của một chuỗi cung ứng toàn cầu, dựa vào việc mua bán các nguyên liệu cụ thể có đặc tính kháng nấm, kháng khuẩn, với các nước ở khu vực Địa Trung Hải, phần còn lại của châu Phi và có thể gồm cả châu Á.
Trước đây, các học giả đã biết tên các chất dùng để ướp xác trong các văn bản cổ nhưng tới gần đây họ mới biết đích xác những thành phần được sử dụng. Câu trả lời có được sau khi các nhà khoa học tiến hành phân tích những gì còn sót lại trong những chiếc bình được khai quật từ năm 2016 tại một địa điểm ở Saqqara - nơi là nghĩa trang cổ xưa.
Tổng số 121 chiếc bình đã được khôi phục từ một xưởng ướp xác dưới lòng đất tồn tại từ thế kỷ 6, 7 trước Công nguyên. Các nhà khoa học ở Đức và Ai Cập đã nghiên cứu 31 bình được dán nhãn rõ ràng nhất.
Họ cho biết, người Ai Cập cổ đại đã dùng nhiều loại chất khác nhau để ướp xác nhằm giảm mùi khó chịu và bảo vệ xác khỏi nấm, vi khuẩn và sự thối rữa. Các thành phần dùng để ướp xác bao gồm: dầu thực vật từ cây bách xù, cây bách và cây tuyết tùng cũng như nhựa từ cây hồ trăn, mỡ động vật và sáp ong.
Các nhà khảo cổ cũng xác định được những chất cụ thể nào được dùng để bảo quản các bộ phận khác nhau của cơ thể. Ví dụ, nhựa thông và dầu thầu dầu chỉ dùng cho phần đầu. Họ cũng tìm được câu trả lời cho chất mà người Ai Cập cổ đại gọi là "antiu" và dịch ra nghĩa là nhựa thơm hoặc trầm hương. Đây là hỗn hợp của một số chất khác nhau: hỗn hợp dầu tuyết tùng, dầu bách xù, dầu cây bách và mỡ động vật.
Các thành phần dùng để ướp xác được tìm thấy trong khu xưởng 2.600 năm tuổi rất đa dạng và có nguồn gốc không chỉ ở Ai Cập mà còn xa hơn nữa. Trong khi nhiều chất có nguồn gốc từ Địa Trung Hải, các nhà khoa học cũng tìm thấy dư lượng dầu trám, nhựa của nhiều loại cây ở Đông Nam Á.